ánh trăng bâng khuâng
Vương mang ngọn bút tay cầm
vàng mơ ánh mắt bâng khuâng bốn mùa
buồn trông giọt nắng nhạt thưa
vui nhìn song cửa gió đùa cành hoa.
Ngác ngơ khi tím chiều sa
hồn mơ một dạo tuổi hoa mộng lòng
bàn tay hoa mới cầm xong
bước chân đã lạc vào dòng nước trôi.
Tìm trong ký ức xa xôi
ở trong đáy mắt cuộc đời thế thân
con cháu đâu biết tần ngần
trong lòng cha mẹ...khi xuân xế chiều.
Tâm tư gửi khúc thơ yêu
nhớ xưa gửi ngọn gió chiều ngẩn ngơ
tương lai gửi chốn xa mờ
tình yêu chảy mãi trong bờ bến thương.
Tìm trăng ở chốn thiên đường
mong được thanh thản đời thường như thơ
lá vàng ai bảo đang mơ
có hay lá cũng buồn xơ xác lòng.
Hôm qua trong chốn mênh mông
gặp trăng sáng tỏ trong lòng thấy vui
sao dăng nháy mộng như cười
gió đưa hương ngát thắm tươi cảnh trần.
Tâm hồn sao lắm bâng khuâng
tìm trăng đã thấy ,lại thầm nhớ mưa
giọt cay trong mắt như đùa
trăng vui , sao chảy lệ thưa...tiếng lòng.