nhớ quá
Nhớ quá một thời xưa áo trắng
Cổng trường thảm nắng trải chân chim
Guốc khua hiên lớp vui ròn rả
Giờ biết còn đâu nữa để tìm ..
Nhớ quá một trời hoa mộng cũ
Áo dài bay rợp thuở chuông reng
Góc xe nước mía dành nhau ghế
Nhưng chẳng dành nhau lúc trả tiền
Nhớ quá một thời trong lớp học
Nhìn khung trời rộng vẽ tương lai
Bảng xanh thoang thoảng thơm mùi phấn
Mộng biết có hồng như má ai ..?
Nhớ quá con đường xưa Lục Tỉnh
Nuốt mòn bao vỏ bánh xe nhau
Nhưng bao nét mặt thân thương đó
Còn mãi trong tim chẳng nhạt màu
Nhớ quá cổng trường xưa cũ kỹ
Dường như mới lại tự hôm qua
Thầy yêu bạn quý ngồi chung ghế
Nhìn lại đầu nhau tóc đã ngà ...
Nhược Thu