thương nhớ quá
Thương Nhớ Quá
Vần thơ thắm thiết của Hồn Nương
Da diết lòng ta, bớt nỗi buồn
Dĩ vãng hận hờn hay uất nghẹn…
Từ nay cuốn lại thả mây sương!
Anh sẽ cùng em đến bến mơ
Sớm chiều hòa nhịp trải trăng thơ
Nửa vui khuây khỏa sầu nhân thế
Nửa hạt mầm gieo cạnh mé bờ…
Chiều chiều hai nẻo cách ngàn xa
Hướng vọng về nhau dưới ráng tà
Em thả cánh sầu lên cỏ lá
Anh làm ngọn gió thổi ngân nga
Đêm vắng bờ hiên lặng lẽ ngồi
Mắt tình ươn ướt hướng xa xôi
Từ trong sâu thẳm hồn hai đứa
Khe khẻ mình ơi!…nhớ lắm rồi!
Những buổi phố phường rộn tiếng vang
Nơi đây anh ghé quán bên đàng
Trời kia em cũng…vào mua sắm…
Kẻ uống, người tìm…bỗng thấy lâng…
Cũng đủ lắm rồi nỗi nhớ nhung
Không gian cách trở, tím tê lòng
Nhưng tình yêu dấu hằn trong quả
Nghịch cảnh lỡ làng…cũng vẫn không…
Cảm xúc vô cùng Nương Tử ơi!
Làm sao bước lại để ôm em…
Cho trăm lưu luyến ngàn lưu luyến
Rất thật là đây…Chẳng phải tìm...
11/6/2018
Nguyễn Thành Sáng