chợt tỉnh
Đã bao ngày ta đã ngủ quên
không nghe thấy tiếng ve kêu xơ xác.
mùa hè ơi sao hồn buồn ngơ ngác.
xa thật rồi kỷ niệm nhớ miên man.
ta vẫn lắng nghe trong giấc ngủ đêm tàn.
có tí tách tiếng gọi lòng thưở trước.
những dòng chữ bao năm trời mơ ước.
gửi tình thương trong những áng thơ buồn.
thật ngậm ngùi nhìn thuyền đã sang ngang.
xé nỗi lòng chia đôi thành hai nửa
nửa cho quê nửa gửi vào chữ nhớ.
mang hồn xưa theo suốt giọt mưa buồn
Kỷ niệm ào về trong mùa hạ vấn vương.
Thương nhau đấy sao lại buồn day dứt.
Giá ngày xưa anh đừng thương em nhất.
Tỉnh lại rồi em đâu phải thấy mưa rơi...
giotnangmuathu2007