Poem logo
Poem logo

nhớ một vầng trăng

Tác giả: Minh Tuấn
Có phải là định mệnh không nhỉ ?
Khi Thanh Nga -một cái tên huyền bí
Giọng ca Trăng cả thế kỷ ãm bồng
Dáng cung Hằng hòa nhân vật trọn tâm
Làm sân khấu hơn một lần nức nở.

Bao lần cười vui mấy lần khắc khổ
Lúc Dương Vân Nga thay giày cỏ con mình
Lúc Quỳnh Nga quay tơ sợi ven sông
Rồi đến Hương trong cuộc đời tìm lại
Bấy nhiêu thôi...Để cho đời nhớ mãi.

Chị là Hương hay là Nga chị ơi
Tên nào cũng hay ,và trong sáng nụ cười
Soạn giả ung dung ngồi xem chị diễn
Nhân vật có hồn ,bao hoen mắt lệ rơi
Dịu dàng xinh tươi và bất khuất tuyệt vời...

Ngày định mệnh để bao người luyến tiếc
Kẻ yêu Trăng đã nổi máu ác nhân
Giết vầng trăng lúc tiếng hát đang nồng
Cướp con nhỏ muốn diệt mầm Trăng sáng
Tiếng kêu mất Trăng ,vườn Cải Lương tiếc bạn.

Mấy chục năm tâm như bầu rượu cạn
Đầy lại vơi tìm bóng dáng Thanh Nga
Giọng ca say ,như vọng tiếng Trăng Ngà
Mỗi kẻ nghe đều muốn là ca sỹ
Nghe hát xong...Con tim lại nhớ chị...

MINH TUẤN

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm