ôi thời gian
Thời gian không nói
Thời gian chỉ đi
Thời gian nghĩ gì?
Em không biết nữa.
Thời gian gõ cửa
Tất cả mọi nhà.
Thời gian đi qua
Không hề ngoảnh lại.
Thời gian không đợi
Ta phút giây nào,
Thời gian bao giờ
Cũng vô tình vậy,
Cũng như anh đấy
Vô tư,thản nhiên,
Không bao giờ nhìn
Phía sau mình cả.
Anh như thời gian
Vừa quen vừa lạ.
Anh thì gần quá
Mà em thấy xa
Như thời gian qua
Em không giữ được.
Thời gian là thước
Đo lòng thủy chung
Anh là thời gian
Đo lòng em mãi.
Em thì cứ đợi
Anh thì cứ đi.
Anh đang nghĩ gì
Làm sao em biết,
Anh như thời tiết
Lúc nắng lúc mưa,
Em đợi trời mưa,
Anh làm trời nắng,
Em đợi trời nắng,
Anh làm trời mưa.
Rồi thời gian qua,
Anh không ngoảnh lại,
Em chờ anh mãi,
Tóc xanh úa màu.
Thời gian qua mau,
Anh cũng đi đâu,
Không hề quay lại
Em thì cứ đợi,
Anh thì cứ đi,
Không nói năng gì,
Như thời gian đi,
Thời gian không nói.
Hồn trùm bóng tối,
Tim ướp giá băng,
Đó là lòng anh
Mãi không tỏ sáng.
Ôi em mù quáng,
Yêu quá dại khờ,
Viết vội bài thơ
Trao, người đã lấy.
Giờ muốn đòi lại,
Không biết mần răng
Giống như thời gian,
Qua đi là mất.