chuyện chúng mình
Chuyện mình đó! Thôi bây giờ thinh lặng
Cuộc đời này, chẳng khác bãi tha ma
Nghĩa gì đâu ! Đời viễn khách xa nhà
Đêm đơn lẻ nghe cõi lòng buồn nhớ
Mười năm chẵn chúng mình đang ngóp thở
Chút tự do nhân đạo của con người
Năm mươi tuổi đời,chưa được một niềm vui!
Chân đã mỏi, óc đã long vì cuộc sống
Chuyện mình đó! xin cho vào khoãng trống
Của vùng không gian mù mịt tháng ngày
Đừng ảo huyền , hy vọng đến tương lai!
Nơi xứ lạ sẽ thành người vĩ đại
Xin hãy nhớ, em một thời oan trái
Còn đời anh đã nhiều nỗi thăng trầm
Ngay bây giờ nên tìm chốn yên thân
Để tâm tỉnh, cho bụi trần gột rửa
Duy Văn Hà Đình Huy
(Trong niềm thức tỉnh)