Poem logo
Poem logo

mẹ là nguồn nước

Cả một đời cho con ôi tình Mẹ
Thật dạt dào như nước tự biển khơi
Sự hy sinh cao ngút tận mây Trời
Mênh mông quá lấy gì con đo được.
Mỗi Xuân qua nhìn Mẹ con thầm ước
Má thắm tươi và đừng nhạt màu môi
Tóc đen tuyền đừng điểm trắng lệch ngôi
Để con vui ngỡ Mẹ còn mạnh mãi.
Nhưng thời gian đâu dễ gì níu lại
Mẹ bây giờ đã ốm yếu hơn nhiều
Từng bước đi chậm chạp thật liêu xiêu
Trông mòn mỏi khác gì cành liễu rũ.
Bố mất đi Mẹ luôn hằng ấp ủ
Chắt chiu ân tình một dạ sắt son
Phụng dưỡng Bà dạy dỗ cả đàn con
Là gương sáng để con hằng dõi bước.
Thương yêu con lòng Mẹ đầy mơ ước
Mong cho con hạnh phúc được vẹn toàn
Để lòng Mẹ luôn cảm thấy hỷ hoan
Con của Mẹ mọi bề đều tốt cả.
Đừng như Mẹ bao tủi hờn vật vã
Theo tháng ngày thương nhớ ngập đầy vơi
Tô điểm đời bằng những hạt châu rơi
Tuổi xanh nhạt khóc chồng sầu gối lẻ.
Mẹ yêu hỡi lắng nghe con thỏ thẻ
Mẹ là nắng sưởi ấm cõi lòng con
Là mùa Xuân tô sắc thắm ươm tròn
Con khắc khoải mong về bên gối Mẹ
Ở xa xôi nhớ Mẹ con gọi khẽ
Mẹ của con ôi thương quá Mẹ ơi
Từng đêm ngày con cầu khẩn ơn Trời
Cho Mẹ mãi sống hoài lâu trăm tuổi.
Uyên Phương Minh Nguyệt

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm