nhớ quê
Ta muốn trở về cánh đồng xanh
Da diết lắm một triền sông đầy gió
Những con đường dài dẫn về ngõ nhỏ
Mái nhà tranh đầm ấm bữa cơm chiều
Để được nghe tiếng mẹ mắng yêu
Đàn em nhỏ vui đùa quên bữa tối
Cánh chim xa đang bay về vồi vội
Chốn nào tổ ấm bình yên
Ta muốn về nơi chẳng thể lãng quên
Cánh diều tuổi thơ khung trời bỡ ngỡ
Khao khát tình yêu, là ngọn gió
Bay lên đi ơi vầng trăng phiêu diêu
Bên dòng sông những mái nhà liêu xiêu
Thảm lúa xanh đến tận cùng như mẹ
Ta chạy chân trần thung thăng thời thơ bé
Hương lúa thơm, rơm ấm cả chiều
Ta lớn lên từ quê mẹ thương yêu
Đi nhiều lắm những miền xa đất lạ
Chiều nay nhìn hoàng hôn tắt dần trong kẽ lá
Muốn khóc oà, nhớ lắm một miền quê
Vũ Thị Minh Nguyệt