sợi tơ vương.
Đến với em màu vàng thu dịu nắng
Tô sắc trời, người hỡi cảnh chiều hôm
Lá vô tư bay lượn dưới ánh hồng
Chỉ mình em bên song buồn vời vợi...
Nhẹ bước qua những tơ tình giăng lối
Tự hỏi lòng ta phạm lỗi chi đâu
Sao Cao xanh mang tặng lắm dãi dầu
Gieo ngăn cách, gây đau thương đôi lứa?
Hình với bóng mà sao không thể tựa,
Tình dịu dàng sao lại nửa chia đôi?
Thu về đây chỉ gợi lắm bồi hồi
Đem nhung nhớ vun bồi câu thơ vụng.
Gởi về ai lá thu buồn lạc lỏng
Ướp bài thơ còn đọng mực yêu thương
Mộng là em - Thơ là thực : nối đường
Kết tụ lại sợi tơ vương muôn thuở !