bến sông và người mẹ
Quê tôi có bến sông
Thuyền kề vai san sát
Sông dang rộng vòng tay
Ôm dải bờ xanh ngắt...
Mặt sông là chiếc gương
Soi một đời của mẹ
Bến sông như người thân
Vui buồn từ tấm bé
Thời tuổi xuân của mẹ
Tần tảo lo việc nhà
Giọt mồ hôi kéo vệt
Quang gánh... mòn nẻo xa
Cái ngày mẹ tiễn cha
Lên đường đi đánh giặc
Mưa gió ngoài bến sông
Lệ đầy trong khoé mắt...
Mẹ sống với niềm tin
Đón cha ngày chiến thắng!
Miếng trầu còn đỏ thắm
Sao người đi không về?
Mẹ ở vậy một bề
Nuôi các con khôn lớn
Như cây dầm mưa nắng
Cho trái chín ngọt lành
Nhớ bến sông quê mình
Dải bờ xanh ngăn ngắt
Nhớ về người mẹ già
Đi xa lòng thầm nhắc...