lá gió thì thầm bên song cửa
Gió:
Gió sẽ viết không nghỉ
Nếu Lá còn ngồi yên
Nhìn Gió qua khung cửa
Mắt long lanh dịu hiền.
Lá:
Mỗi câu Gió vừa viết
Là một nhánh hoa rơi
Lá nhặt bỏ vào túi
Cho thơm hương cuộc đời
Gió:
Còn thơ nào Lá muốn?
Hay Gió dệt thành mây
Bọc Lá vào trong mộng
Giữ mùa thu ở đây?
Lá:
- Nghe mê ly thật đấy!
Gió:
- Vậy Gió xin bọc nhẹ
Lá trong chiếc chăn thơ
Dệt bằng tơ óng ả
Thêu bằng những... giấc mơ.
Chiếc Lá (Cuối Mùa Thu)