không còn
Không còn Sao đêm
Soi sáng bên thềm
Không còn gió reo
Mơ lên tóc mềm
Sao rơi...
Rơi nơi đâu rồi
Mịt mờ
Đêm thâu
Đông về sương rơi
Lệ em tuôn bờ
Gió reo ru hời
Giấc ngủ tình thơ
Em đi...
Quên vầng trăng vàng
Gió lùa mây ngàn
Lan xa âm vang...
Em còn nhớ nhau
Về thắp sao trời
Để con tim côi
Ấm bừng trăng soi
Gió vờn tóc thề
Lời yêu ai nói
Rung môi
Vụng về
Mây lấp trăng ngà
Chìm khuất nơi xa
Mây trôi lan ra
Lùa mất tình xa
Mây trôi
Chơi vơi
Gió reo hồn mơ
Ru buồn vào thơ
Trăng buông
Rã rời
Lịm hồn bơ vơ
Xa vắng ai chờ...
Hàn Băng