khi ta không còn thương nhau
KHI TA KHÔNG CÒN THƯƠNG NHAU
Khi ta không còn thương nhau nữa
Hàng cây thay áo tự bao giờ ?
Ngủ vùi giọt nắng bên song cửa
Từ độ đất trời hóa ngẩn ngơ
Xót xa, viên đá già muôn thuở
Vòng tay âu yếm vội phai phôi
Chiếc áo thời gian tan màu nhớ
Đường xưa, lối cũ mất nhau rồi
Khi ta không còn thương nhau nữa
Đám mây quá khứ vội cúi đầu
Rèm mi ươn ướt dòng lệ ứa
Đôi mắt tình nhân đắm biển sâu
Rời rạc thương yêu nhiều day dứt
Cung đàn đứt quãng sợi dây oan
Muộn màng chiêm bao trong ngủ thức
Nghiêng vai gồng gánh trái phũ phàng
Khi ta không còn thương nhau nữa
Trời xanh mòn mỏi cánh chim bay
Đời anh thuở ấy không điểm tựa
Tà áo thơ ngây chẳng phơi bày
Luống cuống chân chiều nghe đau đáu
Vỗ về ấp ủ chỉ hoài công
Đừng ném vu vơ cười gượng gạo
Dòng xoáy cuộc đời đầy bão giông
Ngày 28/9/2024
Thiên Ân ( Bình Dương )
Bài này đã được xem 156 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|