bài thơ phổ nhạc
Ðêm Luân Ðôn trong căn nhà nhỏ
Giữa mù sương … sao nhạt …trăng mờ
Nhạc tình lồng giữa câu thơ
Giăng giăng núi biếc đôi bờ sông lam
Bài thơ viết tím chiều ly biệt
Triũ nặng lòng kẻ ở người đi
Em ơi đời thắm tươi chi
Quê hương khói lửa sầu bi thương tàn
Ðời trai gánh muôn vàn gian khó
Bỏ chuyện lòng tình gió duyên mây
Vẫy chào cô lái từ đây
Con tim buốt giá rừng cây mịt mùng
Anh đi với nửa vầng trăng chết
Núi sông buồn trộn nửa đời đau
Lời nguyền còn mãi mai sau
Thuyền con sóng vỗ nát nhàu mặt sông…
Anh giữ mãi tình hồng muôn thủa
Bến Thuỷ giờ trong đục nông sâu
Anh đi xa nửa địa cầu
Vẫn còn văng vẳng muôn mầu hò ….ơ …..
Bạn anh ghép nhạc vào thơ
Hồn theo gió cuốn tới bờ sông xưa
Muộn phiền đứng giữa gió mưa
Mái chèo gõ nhịp tiếng xưa lạnh lùng
Hay còn giữ vẹn thuỷ chung
Tóc em trắng xoá giữa dòng sông xanh
Sớm chiều cô quạnh đợi anh
Đêm nay dài lắm sao đành ngắt câu !
Trời đem mây gió về đâu
Bài thơ phổ nhạc vọng sâu tâm hồn
Sao khuya thức giấc bồn chồn
Nghe người nghệ sĩ ngồi ôn chuyệnđời
Suối đàn trầm lắng chơi vơi
Nỗi buồn xa vắng cuối trời Việt Nam .
Lon Don 4-1995