anh cứ đi
Anh! ...
Đừng anh nhé! Đừng xa em thêm nữa
Đừng bao giờ thốt lời lẽ phân ly
Nắng sẽ nhạt đồng khô vàng cỏ úa
Mây giọt hờn bong bóng vỡ trời mưa
Anh! ...
Đừng anh nhé! Đừng xa em vội vã
Để giọt buồn vương mắt lệ xót xa
Hoa sẽ héo nhánh hồng phai rời rã
Son nhạt màu hương sắc hẳn phôi pha
Anh! ...
Đừng anh nhé! Đừng quay lưng hờ hững
Khiến ngày dài vô nghĩa nắng hư hao
Em sẽ khóc giữa khu vườn hoang vắng
Ôm ngậm ngùi thương xác lá bàng khô
Anh cứ đi! Cho tim em ngây dại
Thơ tình buồn con chữ nét chao nghiêng
Mực gom sầu đong đầy lên trang giấy
Dưới trăng gầy soi bóng lạnh niềm riêng
Anh cứ đi! Cho lòng em mãi nhớ
Dấu muôn trùng sương phủ mộng đường tơ
Còi tàu đêm xé buồng tim bé nhỏ
Sân ga buồn mưa chạnh nỗi chơ vơ
Anh cứ đi! nhưng mai nhớ quay về ...
Huyền Minh
Mùa Phục Sinh 2010