không thể thiếu
Nếu một ngày , em không được nghe
Tiếng nói anh, vài giây thỏ thẻ
Nhìn chiếc phone trong tay.... lặng lẽ
Bỗng sóng sầu, tràn ngợp ngăn tim.
Nếu một tuần anh không tới thăm
Không giáp mặt, dăm lời thăm hỏi
Bước chân em ra vào, bổi hổi
Ngóng , chờ, trông làm rối tóc mềm.
Thấy gió lạ, dạo qua góc thềm
Làm lay động chùm hoa giấy đỏ
Hương ngào ngạt, quện trong hơi thở
Ngỡ tưởng anh , nơi đó ghé em.
Và mỗi lần, em dạo phố quen.
Chợt nâng ngắm bàn tay, đơn lẻ
Trái trứng cá, chín đỏ chạm khẽ
Bỗng giật mình, ngỡ tay nắm tay......
Nụ hồn nồng, ta nguyện trao nhau
Nếu lỡ thiếu, hồn em thành tật
Nụ hôn ấy .... lửa hồng cao ngất
Soi sáng nẻo, góc khuất tim em.
Nụ hôn ấy, cũng sưởi ấm lòng
Mỗi khi Đông chợt qua thềm cửa
Và chính anh, Anh là một nửa
Của đời sau, không thể thiếu dời.
Minh Nghĩa 16.05.2011