cùng cạn chén thơ
Cùng người ta cạn chén thơ
Để vào cõi mộng vườn mơ ảo huyền
Bến bờ - cõi tục, cõi tiên
Lên thuyền vô trạo đến miền ảo hư
Vườn trần trĩu nặng ưu tư
Bước chân lữ thứ chừng như ngỡ ngàng
Lời thơ còn mãi âm vang
Tình thơ còn mãi bay ngang đời mình
Chén thơ còn đọng giọt tình
Long lanh hạt nắng thuỷ tinh chiều tà
Tình thơ một khúc ai ca
Thôi ta cạn nhé - bước qua kiếp trần..