bâng khuâng gọi mãi tên người
Bâng khuâng gọi mãi tên người
Bâng khuâng gọi mãi tên người
Tháng ba lành lạnh bỗng trời đổ mưa
Gió xuân vừa chớm giao mùa
Vắng em bỗng thấy như thừa bóng tôi
Trăm năm lạc bước mây trôi
Em về mưa ướt áo tôi một chiều
Chúng mình xa cách bao nhiêu
Trong tôi mưa cũng tình yêu vỡ đầy
Như con cuốn chiếu khô gầy
Bán mưa đổi lấy một ngày nắng trong
Bán năm rồi cũng lạnh lùng
Mà sao tháng nhớ vẫn không thay màu
Bâng khuâng dáng của thuở nào
Pha lê những giọt ngày đầu mưa rơi
Bâng khuâng lẫn chút bồi hồi
Nghe lòng gọi mãi tên người ....người ơi
Bài này đã được xem 3109 lần
|
Người đăng:
|
Nhu Ngoc
|
|
|