ghét
Trăng khuya gánh nợ nặng lòng
Nếp nhăn xếp dọc xuân hồng xua tan
Nửa lừng tuổi mộng héo tàn
Thì thầm
Mưa ướt
Cả giàn mồng tơi
Cửa nhà cấm vận sang chơi
Thôi thì mặc kệ khoảng trời riêng tư
Bây giờ tình đã quá dư
Nên đem tặng ả, khư khư trong lòng
Mới xuân mà đã lập đông
Chưa qua ngõ mới đã vòng đường xưa
Chân tình người đã chê thừa
Tìm hương vị lạ đong đưa thơ tình
Ghét !
Nên chẳng chịu làm thinh
Giận !
Nhưng vẫn biết là mình đã thua
Chung tình như một trò đùa
Vẽ vời hoa lá thêu thùa khen chê
Rõ ràng
Muốn ả đam mê
Nên mới mơn trớn a ê khen bà
Biết mà
Rõ bụng người ta
Trẻ già mặc kệ cho bà say men.
Bài này đã được xem 2157 lần
|
Người đăng:
|
thanhching
|
|
|