sắc màu riêng
Thằng nhãi con giương cao chùm
nắng mẹ cho, chân ngập điệu mưa
non, mê rêu rao trật tự cầu vồng
Hơn ba mươi năm phóng to thằng
nhãi con trong nghiệt trò màu sắc,
lang bang ánh nhìn tan hoang đảo
lộn đỏ cam vàng lục lam chàm tím...
Đóa hoa hồng tươi thể Romance
du dương một tình yêu trong cung
bậc mùa thu sững sờ ngợp lặng
Dải thiên đường ngan ngát xuân
tơ một thời lụi tắt. Dong bể trần
gian sóng cồn vô hồi nóng lạnh,
đen trắng lẫn thành màu của vết
thương. Chỉ còn những cơn mơ
phù dung đỏ rực, lửa cuồn cuộn
dâng năm tháng mắt bão câm
Bốn mùa vần xoay lăng kính trái tim
Lộng lẫy những ban mai nụ chồi nõn biếc,
đường nắng ngửa nghiêng phượng cháy
môi yêu, đường nắng chao vàng phai chiếc
lá, đường khói sương bóng vạc chiều hôm...
Và tất cả!
Tất cả giãy run câu thơ quang phổ nỗi niềm.
Đ.T.T