vòng nguyệt quế
      
      
      
      
        người đi rồi còn đâu vòng nguyệt quế
nắng lụa vàng thưa thớt nhớ thương ai
chiều cuối thu ta cõng mộng đi hoài
lưới cứ bủa mà tình không phải thế
ôi mùa xuân sao chim bay mau thế?
khi yêu người cứ ngỡ núi kề sông
ta đâu biết núi vẫn đời hoài vọng
sông âm thầm xuôi những chuyến đò không
ta đâu biết lần cầm tay để mất
môi vừa hôn là cách biệt nhau rồi
tóc quấn quýt cho hồn thêm đắm đuối
để khi về nghĩ chuyện trăng sao 
bây giờ lỡ người về phương hướng khác
chuyện ngày xưa chỉ là giọt sương tan 
người ra đi bước những bước an nhàn
tôi ở lại nghe tan hoang nỗi nhớ.