chuyện tình hồ trúc giang
Tôi kể người nghe,
chuyện tình hồ Trúc Giang
Có một chàng trai,
yêu say bóng nước của nàng
Bóng ai,
bóng phượng hồng, in đáy nước
Hồ nên thơ, đẹp nhất trần gian
Chàng sợ sóng vỗ,
làm tan bóng nàng
Sợ phượng về,
áo trắng họp rồi tan
Tình yêu đầu đời,
con trai mới lớn
Giữ trong tim,
đã qua bao mùa
phượng nở, phượng tàn...
Lòng hỏi thầm,
có bao giờ,
em trộm nhìn, bóng nước anh không?
Rồi hung tin đến,
chàng đau lòng ân hận
Nàng cùng đồng đội,
bị tàu giặc nổ súng bắn chết,
trong một chuyến sang sông
Người ta sang sông,
có pháo hồng, lấy chồng hạnh phúc
Còn nàng sang sông,
hy sinh vì đi làm giải phóng quân
Ngã ba Tân Thành,
giặc đem nàng phơi xác.
Không cho người thân nhìn mặt,
chàng căm thù quân giặc gian ác.
Rồi từ đó tim chàng,
hóa thành nấm mộ của nàng.
Bóng nước âm thầm yên nghỉ,
dưới đáy hồ Trúc Giang.
Giải phóng rồi,
tôi lại nhận được hung tin.
Chàng theo quân du kích và đã hy sinh
Tôi thẩn thờ trở về,
thăm hồ Trúc Giang, mùa hoa phượng.
Hai dòng lệ buồn, in hai bóng nước quê hương...
Tháng 8.1975
Anh Thi Đi
Bài này đã được xem 2510 lần
|
Người đăng:
|
satha
|
|
|