tình hoang
anh muốn ta vung tay xô ngược sóng
xô đại dương dẫu có chết cũng đành
anh muốn em hãy một lần làm loạn
để đời ta gió thét bão cuồng ngông
anh muốn ta dù cạn hơi thở cuối
hãy hét lên nỗi uẩn ức ngậm ngùi
hãy khóc cười khi có chuyện buồn vui
hãy hất tung những thói thường nền nếp
bỏ hết đi câu đạo đức hão huyền
để buộc ràng giam hãm mãi triền miên
vẫn tôi với nỗi buồn theo ngày tháng
gió mây sầu như ủ rũ vương mang
vầng trăng khuya hoen vàng không đủ sáng
cố rọi soi miền tâm thức phũ phàng
một kiếp người cát bụi vốn là không
Giữa muôn trùng con sóng vẫn mênh mông
Ta đứng gọi, gọi tên người vô vọng
tiếc gì chăng...chút kỷ niệm tình nồng.