bơ vơ thơ
BƠ VƠ THƠ
Ăn nằm cùng trái đất này
Mẹ sinh ra biển, ra cây, ra rừng
Ái ân đêm gió mười phương
Hoài thai tôi với vô thường buồn vui
Chín tháng bú mặn trùng khơi
Đêm nồng ru quạt mớm lời ngu ngây
Xòe bàn tay đếm ngón tay
Bao nhiêu lá rụng chưa đầy tuổi tôi
Cùng nhân gian tập lẫy, ngồi
Tôi dìu tôi bước xuống đời chỏng chơ
Mép môi vừa thốt tiếng thơ
Là bàn chân đã bơ vơ chọn phần.
ĐCĐ