nhật thực
Nhật thực qua đây bóng ngày chết vội
Đói lả mặt trời quả đất đơn côi
Từng phút thiên di nguyệt tận sau đồi
Ta ngỡ chuyện nhân gian trăng trời hôn phối
Đã tỉnh hồn chưa hay còn mê muội
Nữa cuộc trăm năm sầu vắt ngang trời
Tàn tích bộn bề lam nham đá cuội
Cánh cửa đóng chặt rồi giá thú mồ côi
Đành gở cuộc tình khỏi ngón tay thôi
Một vách đời cao sóng lòng không tới
Ai vịn nỗi buồn đi cùng đêm tối
Nhật nguyệt vẫn vô tình hôn phối không lời