chợ nổi tình buồn
nhớ xưa ghe hàng qua khu chợ nổi
quen em gái tóc thề còn tuổi mộng mơ
ánh mắt thẹn thùng buổi đầu gặp gỡ
lòng tôi xao xuyến, thẩn thơ một mình
dạn dày sương gió chẳng có một mối tình
dò hỏi đôi phen rồi mới biết được
em tên dòng sông ngày đêm tôi xuôi ngược
thấy thơ mộng thêm sông nước quê nhà
bến sông này bao lần tôi đã đi qua
sao vẫn bồi hồi, vẫn ngại ngùng đến lạ
lòng xao động theo nhịp tròng trành con sóng
khúc sông quê đâu cũng nhớ một bóng hồng
mỗi bận đi hàng đều ghé bến sông quen
dọc ngang mây nước mà lòng luôn thổn thức
cầu mong gió ơi thôi đừng thổi ngược
tội kẻ say tình lạc mất lối sang sông
tôi ước trời mau sáng, mong nước sớm ròng
cho kịp lên đường đến khúc sông quê
tôi yêu hơn con nước có lối đi về
hạt phù sa bồi đắp chân tình người trai Trà Nóc
lần gặp cuối em có nhờ mua kẹp tóc
tôi nói rằng em ráng đợi chuyến sau
ghe tôi trở lại miền nhung nhớ ngày nào
cây bẹo thân quen sao không còn thấy nữa
mới biết cô em đã lên chợ huyện lấy chồng
kẹp tóc trong tay, tôi chua xót nỗi lòng
xa em chưa nói câu gì
để tôi ôm mối tình si nghẹn ngào
tình đơn phương có bao giờ kết nụ
mãi là giấc mơ như bao tình buồn dang dở
em xa rồi, tôi còn ai để nhớ
chẳng nợ chẳng duyên nên chẳng dám mong chờ
Hò ò ơ ơ ớ ớ... ơ...
ghe ai giăng mắc dòng sông
bẹo treo nỗi nhớ mênh mông lối về
Cái Răng chợ nổi miền quê
nhớ người em gái... ơ ờ ...
nhớ người em gái... tóc thề... tôi thương...
Hò ò ơ ơ ớ ớ... ơ...
dù cho đi khắp bốn phương
vẫn không vơi bớt vấn vương trong lòng
ghe hàng chở nỗi nhớ mong
tiếng còi toe tít... ơ ờ...
tiếng còi toe tít... nghe lòng... buồn thêm...