ân xá tình
ÂN XÁ TÌNH
Đêm Lạc Long Quân chồng vợ với Âu Cơ
Em ở trang nào trong bốn nghìn truyền thuyết
Bàn chân anh đầy rong rêu trầm tích
Tình yêu ơi, nơi đâu, tình yêu ơi
Anh gọi em tiếng đá vọng vang lời
Núi đứng đấy chờ thời gian đục đẽo
Anh hú tên mình dòng sông đầy sứt sẹo
Mỏn hơi đò vùi dập sóng đại dương
Ngày cha lên rừng đẵn cây quý trầm hương
Đóng chiếc giường mời mẹ vào hợp cẩn
Em ở đâu gió cô đơn thổi trắng
Anh đói lòng ăn nửa trái sim non
Trời đất mãi chờ tiếng thánh thót môi son
Giọng hát em khiến tai anh hết điếc
Ánh mắt ấy lại ngần ngừ nuối tiếc
Rọi lửa hồng dắt lối những tình nhân …
So đo chi khi hơi thở đã bên gần
Hãy tuyên ngôn ngày lên ngôi nhân ái
Anh tự xích xiềng pháp trường lần tử tội
Quỳ mỏi chờ nhận ân xá em ban
ĐCĐ