xin lỗi mẹ
Con không biết như thế nào là mẹ
Khái niệm ấy với con quá xa vời
Con lớn cùng những nỗi buồn chơi vơi
Bởi mẹ mất khi con còn quá bé.
Con rất buồn khi bình minh nắng hé
Con nào được mẹ dắt tay đến trường
Con thèm khát những thứ rất bình thường
Mà chúng bạn xem như là thừa mứa.
Những đêm dài con buồn nên lệ ứa
Hỏi vì sao mẹ không sống cùng con?
Có phải chăng tình yêu... mẹ không còn?
Con giận mẹ nên hay buồn lặng lẽ...
Mãi đến khi con vừa được làm mẹ
Mới hiểu rằng khái niệm ấy thiêng liêng
Mẹ ra đi chắc lòng dạ nào yên
Cũng bởi lẽ con mình còn rất bé.
Lâu lắm rồi con muốn xin lỗi mẹ
Những trách hờn của tuổi nhỏ ngày xưa
Những vất vả trong nắng với trong mưa
Giờ con biết mẹ nào đâu muốn thế.
Bao nhiêu năm tháng bảy lại cứ về
Con vô tâm chưa lần nào báo hiếu
Xin lỗi mẹ ! Con chắc rằng mẹ hiểu !
Bởi lòng mẹ vốn dĩ rất bao la...
Con gọi mẹ bằng giọng rất thiết tha
Bên ngôi mộ mẹ cùng ba yên giấc
Con quay về với dòng đời tất bật
Hãy yên lòng, đừng lo lắng, mẹ ơi !
(Viết cho mẹ, người con chưa từng biết thế nào... là yêu thương)
06.8.2014
Bài này đã được xem 2801 lần
|
Người đăng:
|
Thu Vàng
|
|
|