bâng khuâng
Màn đêm buông lơi
Ánh trăng treo lơ lững
Không gian bốn bề vắng lặng
Chỉ còn mình ta ngồi thức với sao khuya.
Tiếng gió rì rào
Từ những tán cây si
Chắc gió hiểu nỗi lòng ta
Gió mang niềm thương nhớ dạt dào
Gởi vào ta những nỗi buồn không tên
Anh ngồi lặng lẽ
Mắt hướng về xa xăm
Miên man trong niềm suy nghĩ
Rít một hơi cho thỏa cơn ghiền
Bánh xe cuộc đời lao nhanh vun vút
Em cũng ngồi lặng lẽ
Mắt luôn dõi theo anh
Suy nghĩ điều ước giản đơn
"Mình là của nhau,.....Bây giờ và mãi mãi".
Chỉ có vậy thôi mà sao khó quá
Trái tim anh không còn chỗ cho em???
MU_141116