chiều say
      
      
      
      
        Mười bảy xuân hồng em hỡi áo trắng bay 
Tôi vẫn đợi bóng ai đi về qua lối nhỏ 
Như một thói quen để rồi thành nỗi nhớ 
Dưới bóng chiều ngóng đợi bước em qua ! 
Má ửng hồng, môi nở nụ cười hoa... 
Màu mắt biếc thoáng qua chiều nắng nhạt 
Em đi qua... ngõ hồn tôi man mác 
Cơn gió vô tình thổi vạt tóc em bay ! 
Lối em về cho trắng cả màu mây 
Tím vạt áo em...ngất ngây chiều chờ đợi 
Tôi vẫn đứng lặng nhìn em không nói 
Như gã khờ  níu với một niềm say... 
Lối em về áo trắng vẫn bay bay... 
                   trắng cả màu nỗi nhớ !
      
      
      
      
      
      
        
          
            
            
              | 
                Bài này đã được xem 1802 lần
               | 
            
            
              | 
                Người đăng: 
               | 
              
                Thế Huy
               | 
            
            
              | 
                
               | 
              
                
               |