đông qua
Đời bảo mùa đông là lạnh lẽo
Người yêu giờ bạc bẽo phôi pha
Dĩ vãng đi qua, là thương nhớ
Tình xa nhau rồi, chớ hận nhau.
Tình tan vỡ, mùa đông lại tới
Cơn mưa cuối mùa, xới niềm đau
Nước mắt nhẹ rơi, sao lại đắng
Môi lại mỉm cười, lắng đọng đau.
Xin cho qua, đông tàn lạnh giá
Tim yêu bây giờ, giá buốt chăng?
Dẫu cô đơn, lòng hằng mơ ước
Hạnh phúc cho người, bước thênh thang.
Không có mùa đông tàn lạnh lẽo
Sao xuân về, khắp nẻo muôn nơi
Có tình chia xa, chơi vơi ấy
Nên bây chừ, cảm thấy nhớ thương.
Phuong Vuong