nhân gian một lũ dại khờ!
Nhân gian một lũ dại khờ!
Ôi cõi nhân gian?
Chốn vũng lầy!
Ta tự hỏi ta, sao ở đây?
Tám mươi năm ngắn, đâu là mấy
So với triệu năm, với trời mây.
Ta ước sớm về miền vĩnh cửu
Nhẹ cánh phiêu bồng cõi trời tây
Trút hết ưu phiền nơi trần thế
Trần gian địa ngục...cõi đọa đày!.
Loài người?
Dại lắm!
Có biết không?
Hận thù
Tranh chấp
Nặng nỗi lòng
Thoáng 60 năm đời là mấy!
Rồi cũng ra đi với tay không.
Sao chẳng yêu thương xóa hận thù?
Trao đời êm nhẹ tựa lời ru
Hãy sống với nhau bằng nhân ái
Để còn tự tại chốn thiên thu.
Nguyên Thạch
Bài này đã được xem 2417 lần
|
Người đăng:
|
Lu Ba
|
|
|