quỳnh hoa !
Trót mang thân phận quỳnh hoa
Cho nên đời vẫn muộn mà nợ duyên
Cái màu trắng muốt trinh nguyên
Ngây ngô như thể một miền trẻ thơ
Hương hoa thơm ngát lặng mờ
Trong đêm thanh tịnh, dệt thơ cho đời
Đợi người quân tử dạo chơi
Nâng hoa xem nguyệt, trao lời trăm năm
Bao đêm hoa vẫn âm thầm
Ấp e kiêu hãnh, sánh bằng trăng sao
Thế mà quỳnh mãi không nhau
Giữa hoang liêu bóng, nghe xao xác lòng.
Tháng 12/2014.