Poem logo
Poem logo

sự tích cây thông noel (cây nhân đức)

Tác giả: Nguyên Hữu
Tôi kể em nghe
Nguồn gốc của cây thông
Cứ Noel được trang hoàng lộng lẫy,
Ở xa lắm
Nơi một vùng đất nọ
Lặng lẽ người tiều phu nghèo khó
Kiếm sống qua ngày
Bằng ghánh củi trên vai
Con đường vắng
Nỗi buồn dài… kĩu kịt
Ẩn hiện mơ hồ một xác nhỏ nằm co
Một đứa trẻ
Lạc đường đói lả…
Nghĩ ngợi gì
Cùng cảnh khổ cảm thông
Căn nhà tối ấm tình người… đốn củ
Nhường miếng ăn
Miếng ít ỏi… đêm dài
Kệ… ngày mai…
Con trẻ à
No ấm
Vỗ ru… và… thiếp ngủ… mộng trĩu sai
Sáng bồng lai
Chưa sáng nào như vậy
Lộng lẫy bên ngoài
Một cái cây thật đẹp
Có phép mầu nào?
Đứa trẻ chẳng thấy đâu
Ông làm dấu
Ấm lòng Người đã thấu
Cây nhân đức được truyền đến bây giờ…
Nơi xa ấy là nước Đức bây giờ
Nơi xa ấy bây giờ lại gần lắm
Khi ta trồng cây nhân đức trong tim
Khi Noel với cây thông trang trí
Ấm áp nụ cười
San tình người trên thế giới cho nhau…
SỰ TÍCH CÂY THÔNG NOEL
(CÂY NHÂN ĐỨC)
19-12-2014
Nguyên Hữu

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm