lặng thầm
Ta đang vay trả điệu cười
Dường sau lưng nửa khoảng trời bỏ hoang
Hay chăng mơ tưởng huy hoàng
Quên đời còn có dở dang quái chiều.
Xót lòng gối những đăm chiêu
Đến nằm mơ cũng bao nhiêu gập ghềnh
Kê chèn đủ thứ nổi nênh
Đắm chìm trong biển dập dềnh mà say.
Dựa vai nắng sắt se gầy
Thương trong đáy mắt tự thay đổi mình
Hoàng hôn hằn vết hư vinh
Dệt thêu ảo ảnh chút tình vào thơ.
Lửa thiêng cháy giữa tỏ mờ
Hồn tri kỷ bất chợt ngờ ngợ xiêu
Mảnh mai sợi nắng cuối chiều
Giấc chiêm bao dọc những điều nghĩa nhân.
Lặng thầm theo bước phong trần
Thời gian lặn ngụp vọng ngân dại khờ
Ta đang gom nhặt vu vơ
Để hai nửa cánh đồng thơ tròng trành.
Trần Như Chuyên.