nhớ quê nhà
NHỚ QUÊ NHÀ
Thèm ăn khoai luộc muối mè cay
Muốn nghe chim hót điệu vơi, đầy
Tre lay kẽo kẹt, khua cành cội
Gà gáy om sòm báo ban mai
Ước gì được ngửi mùi rô nướng,
Nhâm nhi cơm cháy, bám đáy nồi,
Bếp củi phập phồng hà hơi ấm
Vây quanh than đỏ sưởi lòng tôi
Nhớ cuốc non cao, cày ruộng sâu
Nhớ gánh rơm rạ, trồng bí bầu
Nhớ hạt thóc vàng phơi sân trước
Nhớ đàn vịt nhỏ chạy vườn sau
Bỗng nhiên ký ức sao dồn nén,
Chạng vạng mịt mờ phủ xóm làng
Ếch kêu ộp ạp, thâu đêm lạ
Đuốt rực đồng quê, nghĩ miên man
Nhớ ánh trăng rằm rọi dòng sông
Lấp lánh, lung linh xao xuyến lòng
Nằm ngửa bãi bồi vo cát trắng
Mơ màn, hồn vía thả mênh mông
Ôi thời con nít, thương thương lắm
Để nay nuối tiếc, tiếc quá chừng
Dẫu rằng cơ cực, hoang sơ vậy
Vẫn luôn canh cánh, nhớ rưng rưng!
Doanminhhop 04022015