lẻ bóng tình nhân
Mây chiều ai thả về đâu
Mênh mang mấy sợi tơ sầu ngổn ngang
Mắt buồn đăm đắm mơ màng
Gửi vào hư ảo, đa mang nửa vời
Mùa yêu mời gọi lẻ loi
Thiếu vòng tay ấm, đan đôi nhân tình
Phố buồn lặng bóng im thinh
Đàn ai gảy khúc… tương nghìn trùng xa
Dập dìu bướm lượn ong qua
Vờn quanh ngào ngọt, hương là đà bay
Còn đây mùa cũ chưa phai
Nửa người hờ hững, nửa ai dỗi hờn
Đông tàn vương lạnh nhiều hơn
Thi từ bẻ nửa vần ngôn lỡ làng
Ngày tình nhân đến xốn xang
Với tay hứng giọt sương tan cuối chiều.
Tháng 02/2015
HTB