hơi thở buồn.
Âm thầm chờ mùa xuân đến.
Xuân đến rồi, cớ sao lá vẫn rơi.
Nắng xuân đi đâu, để bầu trời cao vời vợi.
Ai nghe chăng ,lời của núi sông buồn.
Dòng sông quê thuỷ triều dâng hai lượt.
Bèo nước trôi theo con nước lớn ròng.
Mùi xú ế bốc lên từ cặn bả.
Dân gian buồn vì dòng nước chẳng còn trong.
Tiếng vọng xưa nay loãng sâu vào ngõ trống.
Lời núi sông chìm tận chốn hư vô.
Còn sót chút gì thì bão đời lôi kéo.
Nghe đâu đây những hơi thở ngậm ngùi.
Xuân đã sang mà sao xuân không rạng rỡ.
Lá có xanh mà hoa chẳnng thắm tươi..
Tạo hoá nào sao dám nghịch lại đất trời.
Không thể đươc...... Đất trời nào chịu thệ!!!!.
VH..
Bài này đã được xem 1431 lần
|
Người đăng:
|
vuhungviet
|
|
|