hơi thở tháng năm
Em thổi hồn vào hơi thở tháng năm
Thương sao dáng chống cằm vô tư lự
Nụ cười mỉm khiến thơ anh lạc tứ
Để vần yêu ngắc ngứ chẳng thành lời
Sắc môi hồng hoa Phượng tháng năm ơi
Áo lụa mỏng bên đời đôi cánh bướm
Say hơn sóng nồng nàn hơn nắng đượm
Trang thư xanh se sẽ ướm vào lòng
Áng mây chiều chẳng gợn mắt em trong
Chiếc lá nhỏ ép giữa dòng lưu bút
Chưa kịp ngỏ phải chăng là hẫng hụt
Nỗi niềm theo nghi ngút khói lên trời
Gió vô tình gió mải miết rong chơi
Khi ghẹo nắng lúc gọi mời đám lá
Em có biết lòng anh xao xuyến lạ
Tựa gã khờ nấn ná đợi tháng năm.