dấu xưa kỷ niệm
Tìm trong góc nhớ ngày xưa
Thời thân ái cũng đã vừa qua đi.
Yêu em chẳng dám nói gì
Vụng về tôi chỉ thầm thì bâng quơ.
Trách mình ngày ấy ngu ngơ
Lời yêu ấp úng đến giờ chưa xong.
Cớ gì như thể chờ mong
Gặp nhau lại nói viển vông xa gần.
Tôi và em với Nha Mân
Với trưa Sa Đéc dừng chân Vườn Hồng.
Với chùa Ông Quách rêu phong
Với chiều tan học bên dòng Cái Sơn.
Với vu vơ, với dỗi hờn
Với nhàn nhạt ý, với phơn phớt lòng.
Với tàn tro lạnh chiều đông
Với thời thân ái ấm nồng đã xa.
Dấu xưa kỷ niệm phai nhòa
Em về làm vợ người ta đâu rồi.
Còn đây một bóng một tôi
Một thân bèo giạt nổi trôi bềnh bồng.
Một đời xơ xác bão dông
Khi chan chát nắng lúc xồng xộc mưa.
Ước gì em vẫn ngày xưa.
Để tôi nói những lời chưa nói gì.
Ngô Chí Trung
(Đã in trong tập thơ "TÌNH NẮNG", NXB Hội Nhà Văn, 2016)