hoàng hôn
HOÀNG HÔN
Hoàng hôn xuống ráng hồng sao vội tắt?
Để màng đen phủ kín cả không gian
Khói lam chiều lững lờ trên mái lá
Ngày đi qua, đêm xuống thật nhẹ nhàng
Ta nhắm mắt để đêm dài trôi nhẹ
Ngủ thật say để mộng mị không còn
Buông tay ra đón về bao ước vọng
Buồn đi qua, vui vẽ đón nắng vàng
Sống chậm lại lắng nghe và cãm nhận
Sáng bình minh chiều lại xuống hoàng hôn
Thời gian qua chất đầy vào ký ức
Chuyện vui buồn thoáng đến rồi lại đi.
VHN