tiếng vọng xưa
Vọng tiếng nhạc dư âm nức nở
Đàn nguyệt cầm ai lỡ rung ngân
Dư âm than thở bao lần
Buổi chiều ly biệt tần ngần xa đưa...
Giọng ai hát buồn xưa gió thả
Chưa ấm lòng mà đã xa xôi
Đam mê trôi dạt qua rồi
Thương yêu vọng lại bồi hồi nhẹ rung
Cạn ly nhé nổi nhung nổi nhớ
Lặng thinh buồn nhịp vỡ yêu đương
Thắt the chưa nhẹ cung vương
Hạt đêm ta nếm thêm đường ngọt không...
Thầm nhắn nhủ.. đừng trông đừng tiếc!
Để lệ sầu tới xiêt đắng cay
Hôm nay trăng ngủ hay say
Cho thơ nghiêng ngã cho bay đêm tàn
Dư âm vọng cho lan khao khát
Từ kiếp nào lác đác ngày mưa
Tuổi xanh ao ước tuổi xưa
Ngập tràn bến nước buồn chưa hết buồn
Lời em hát giọng buồn da diết
Ôm bóng thơ ôm xiết vòng tròn
Tóc nào vừa rụng môi son
Sợi xa buộc chặt sợi mòn mênh mang
Tìm môi đến tình dâng mang mác
Em hiến trao cung lạc đêm mơ
Nhẹ nhàng ru mãi vần thơ
Ngất ngơ cung bậc hồn đơ tự tình...
Ôm trái cấm thình lình vụn vỡ
Thở dập dồn xin lỡ cho nhau
Vần thơ rung cảm nát nhàu
Cõi tiên lạc bến nhớ nhau một đời....
Bài này đã được xem 1149 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|