đời trăng
Trăng mười bốn ấp e hồn mơ mộng
Gió đùa Trăng... Trăng bỗng sáng kiêu sa
Làn da căng rạng rỡ tựa ngọc ngà
Đêm ngây ngất la đà sương hư ảo
Mười lăm tuổi Trăng tựa hờ khuy áo
Mây bồng bềnh hồn rạo rực mê say
Trăng mười lăm ươm ướm ngực căng đầy
Eo thon thả má hây hây hương khát...
Tròn mười sáu vi vu gieo giọng hát
Nét duyên duyên nhòa nhạt nát mành sương
Vẻ đoan trang ngần ngật tỏa làn hương
Lòng chưa hiểu chặng đường còn dâu bể
Thời mười bảy đẹp mĩ miều muôn vẻ
Mây thẹn thùng gió nhẹ lướt đam mê
Làn sương buông quên cả hết ngỏ về
Biển nổi sóng não nề lan lấp lánh...
Đây mười tám vọng bến đò đêm lạnh
Rớt xuống dòng mỏng mảnh cả vầng Trăng
Đêm chơi vơi rơi vãi nát tan tành
Bờ mi lệ chứa chan tràn mắt bão ....
Đôi mươi ngót xót xa ngồi giặt áo
Tả tơi Trăng mất dạo rớt xuống cầu
Trôi lênh đênh Trăng biết dạt về đâu
Giọt sầu tủi mái lầu xưa hiu hắt
Mười hai bến đục trong dòng nước mắt
Phận duyên ơi ! ... tím ngắt một mùa trôi
Bầu trời cao vời vợi đã xa xôi
Trăng vẹt bóng khuyết rồi .... rồi khuyết nữa...
Cũng từ đó tuổi hằng đêm gõ cửa
Để thân Trăng tan rửa ngả bóng tà
Đếm đong đưa sóng dìu dập trôi xa
Trăng đau đớn nhạt nhòa mờ bạc phếch
Dòng sông chảy có gì là được mất
Mà dòng đơi lại chắt ngặt hồn Trăng
Cạn khô dòng nước mắt khóc lỡ làng
Trăng sầu héo ngỡ ngàng đêm dị mộng
Đêm rón rén Trăng thu mình không sáng
Bẽn lẽn lòng chẳng dám ngước nhìn Sao
Lòng lạnh lùng chưa biết dạt chốn nào
Ôm nỗi nhớ ngược vào miền Trăng cũ !...
ĐH,QT - HD họa thơ Đỗ Thủy 02-01-2016
Bài này đã được xem 1388 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|