nhớ quê
Đêm về ngắm ánh trăng vàng
Trong lòng lại thấy, nhớ làng nhớ quê!...
Bao năm xa cách chưa về
Nhớ từng gốc lúa, bờ tre, xóm làng.
Nhớ về thành phố Bắc Giang
Trạng nguyên Giáp Hải bảng vàng ghi danh
Giặc Minh khiếp vía tan tành
‘‘Vịnh bèo’’ tướng giặc phải đành rút binh.
Họa thơ đánh bại giặc Minh
Ghi vào sử sách tôn vinh muôn đời
Tấm gương Giáp Hải sáng ngời.
Um Ngò, Việt Lập bao đời còn vang
Lăng quan thái bảo đầu làng
Cụ Giáp Trinh Tường tài năng vẹn toàn
Đi về thế giới bình an
Bốn ông dũng sĩ hai hàng đứng canh
Một đôi linh cẩu đá xanh...
Đường làng phủ kín tre xanh quanh nhà
Cánh đồng chiêm trũng bao la
Cò bay mỏi cánh la đà ngọn cây.
Bố tôi đau yếu vai gầy
Đạp xe đi khắp đó đây lợp nhà.
Mẹ tôi bản tính thật thà
Cấy cày gắng sức để mà nuôi con
Khó khăn nhưng vẫn cười giòn
Tôi còn theo học mẹ còn cười tươi.
Chị tôi nghỉ học lớp mười
Cơm thì lưng bát, lệ rơi đầy tràn!...
Anh tôi vất vả gian nan
Phải đi làm mướn chẳng than nửa lời
Tôi thì thủa bé ham chơi
Bây giờ nghĩ lại lệ rơi nhớ về!...
25/04/2015
Bài này đã được xem 1573 lần
|
Người đăng:
|
Giáp Việt
|
|
|