ngẫu hứng vu qui
Nhà tui treo bảng vu qui
Cớ răng bên ấy mắc chi người buồn?
Vô ra như kẻ mất hồn
Đôi mắt trầm tối chẳng còn mộng mơ
Mô rồi tiếng hát bâng quơ
Người thường khe khẽ như chờ đợi ai?
Mô rồi ánh mắt ngang vai
Ngó sang dấu vội u hoài thương mong?
Sáng mai tui bước theo chồng
Bên ni còn cảnh mà không thấy người
Lòng tui xót lắm ai ơi !
Thôi người ở lại hát lời qua hiên