nói với em
Có chút gì bối dối
Trong khúc nhạc chơi vơi
Đôi mắt người biết nói
Sao mím môi chẳng cười
Nắng ngoài sân vàng quá
Cơn gió chiều thênh thang
Đưa mắt tôi sa ngã
Lên màu áo em mang...
Thẹn thùng gì em nhỉ
Chỉ là tôi mơ màng
Bàn tay nhờ con chữ
Trốn vào gió mơn man
Em cho hồn ngủ trọ
Gục bên em nồng nàn
Còn bên này tượng gỗ
Mắt buồn nhìn hoang mang
thơ của Thiện Hoàng Văn