mùa thu phụ âm
Nay giữa chừng thu đành đoạn sầu
Mắt biết nơi ấy trôi về đâu
Dửng dưng chết lặng hàng mi rũ
Mây tóc bồng bềnh ngã sắc nâu
Em chẳng khi xưa trưa mùa hạ
Chẳng nồng nàn lạnh chiều đông qua
Hỡi ơi xuân đó môi tìm lại
Thu nay, thu cũ, mấy thu xa
Gần đã đủ đầy đợi đưa đón
Em đã vàng vọt vội héo hon
Tình đó tình đợi tình đã nhạt
Khẽ khàn khắc khoải phai dấu son