sa mạc tình
Nắng truyền dẫn thân con hoá sa mạc vàng trắng
Cả tâm thân rạo rực mắt loá ngời ánh sáng
Được bào trụi tấm thân nhẹ tấc lòng thơ lắng
Cho mướt bóng da huyền tươi mát một hồn thanh
Cát sa mạc lòng sóng sánh trời huyền nhiệm
Loay hoay lạc tầng không réo rắt Lời thần niệm
Tơ cát mịn thân sa hiến dâng đời phù phiếm
Tận giữa chốn sa phù con được là phù sa.
Mãi quyện chặt trong Cha mà thơ lòng thai nghén
Kén giấc Đông ngủ vùi ôm bốn mùa trọn vẹn
Nhấn nhả mấy sợi thương nơi Tâm Cha đã bén
Xin dệt áo linh hồn trước đại ngàn phong phanh.
Gió vi vu điệu nhanh nâng chân ai rộn bước
Vượt dĩ vãng vào đời sải nhịp dài ô thước
Lòng động lẫn lòng lo tự tình đường xuôi ngược
Bám sát Dấu Chân Cha uống ực Nước Nương Long.
Chiếu đất phủ màn trời thân con chìm sâu thẳm
Giữa sa mạc phù vân hồn mênh mang lặng ngắm
Tinh tú cõi lãng du đã đem lòng say đắm
Phó thác Cha cuộc tình kín một vòng tay ôm.
Dã Tràng Cát