nắc nẻ
Đôi chân lấm khẽ khàng từng ngày trên mặt đất
Con bước tới đường đời với bao điều tất bật
Bên triệu triệu tha nhân vẫn tấm lòng chân thật
Có Cha mãi dắt dìu tận trao con sức bật
Được trưởng thành lên con dõi mắt kiếm tìm Cha.
Đôi tay này vụng về Cha gieo lòng sáng tạo
Con vẽ những ước mơ những gam màu mạnh bạo
Biết mấy lẽ khôn ngoan để được đời thành thạo
Có Mắt Cha soi đường ban tinh thần tỉnh táo
Con bước tiếp nhịp nhàng lắng đọng tiếng lòng Cha.
Trái tim này rộn rịp nhận từ Cha sự sống
Con bơi vào can trường vẫy vùng giữa biển lộng
Bao no thoả ân tình Thánh Tâm Cha nhịp động
Ấm áp dẫu trời Đông chẳng muộn phiền đợi ngóng
Hồn thơ bé trong ngần được Cha mãi nâng niu.
Thân xác con có ngày được tan vào đất lạ
Rồi dạo cõi thiên thu có đâu là tàn tạ
Như dỗ giấc trưa nồng cho nhạt màu nắng Hạ
Hồn con là bút nhẹ nét thiêng Cha chấm phá
Khanh khách con cười vang nhà Cha đầy nắc nẻ.
Dã Tràng Cát
GX Mông Triệu,13/6/2014